ĐC Vị CVK 63 sửa thơ ( cho hay hơn) của anh Mẫn CVK 58 về việc mái ngói mới của chủng viện :
On Mon, Apr 4, 2022 at 02:39 'Hung Vi' via LLcvk <llcvk@googlegroups.com> wrote:
Xin phép anh Mẫn. Tôi thấy bài thơ của anh có nhiều kỷ niệm CVK mà chưa đúng luật thơ nên tôi mạn phép sửa ít câu, không biết có sai ý anh hay không.
NHVi.
Trường xưa-bạn cũ.
Điều gì quý nhất trần đời,
Trường xưa bạn cũ từ thời thuở xưa,
Ngày đi khăn gói tiễn đưa,
Lòng buồn nước mắt như mưa rối bời,
Nhớ ba, nhớ mẹ, mọi người...
Đến nhà to lớn cơ ngơi học hành.
Thời giờ thấm thoát qua nhanh,
Anh em xa lạ trở thành bạn thân,
Cùng nhau chuẩn bị tinh thần,
Ba ngày cha gỉảng thấm nhuần thiên cung.
Năm giờ bật dậy khỏi mùng,
Lo xong mọi thứ rồi cùng gẫm suy,
Chúng mình lúc ấy bé ti,
Gục bàn mà ngủ li bì liên tu,
Mơ màng ngỡ tiếng mẹ ru,
Giật mình thức tỉnh: đặc thù tiếng cha.
Bước vào năm học của ta,
Sao mà môn học toàn là tiếngTây,
Lúc đầu bỡ ngỡ ngây ngây,
Thời gian thích ứng tháng ngày qua mau,
Lại còn một thứ đau đầu,
La-tinh học mãi bấy lâu chưa rành,
Dịch “thème” điểm liệt rành rành,
Ngoài giờ học tập, tranh giành thi đua,
Buổi trưa chui rúc như rùa,
Bày binh bố trận thắng thua ngoài vườn
Lại còn leo nóc thánh đường ,
Bắt chim đem nướng sự thường như mơ,
Liếc nhìn mảnh đất ma sơ,
Rảo quanh thấp thỏm mong chờ vận may,
Chín rồi mít trộm quá hay,
Cùng ngồi thưởng thức chuyện này dễ thương
Dạo chơi trực chỉ "thiên đường" (paradis )
Nhặt may quả đạn chẳng tường gần xa
Đem về cưa đục tách ra,
Trời cho không nổ chứ mà quy tiên,
Lại còn món nữa thiên nhiên,
Đến mùa lúa chín là ghiền ra sông,
Mới xong thợ gặt cánh đồng
Xông vào đám ruộng xung phong bắt cào,
Con nào con nấy bay cao,
Mang về chiên nướng xúm vào nhâm nhi...
Thế rồi thời thế qua đi,
Mỗi người một ngả còn gì hỡi ta
Nhưng khi chủng viện sửa nhà,
Rỉ tai chung sức tay ta phụ vào,
Kìa xem mái ngói hôm nào,
Nay thành mái đỏ nao nao tấm lòng
Đó là công sức trông mong
Mọi người đóng góp là xong công trình.
Hoàng văn Mẫn 58
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét