Thánh Timôthê và Thánh Titô, giám mục
Lễ ngày 26 tháng 1
Thánh TIMÔTÊÔ và TITÔ, Giám mục
Là
con của người cha Hylạp và người mẹ Dothái, Thánh TIMÔTÊÔ đã được theo
đạo vào năm 47 khi Thánh Phaolô giảng đạo tại Lystra miền Tiểu Á trong
cuộc bách hại dữ dội khiến Thánh Phaolô bị mém đá đến gần chết (x. Cv
14,6-19). Trong cuộc viếng thăm lần thứ hai vào năm 50, Thánh Phaolô đã
chọn Ngài như người bạn đồng hành thay thế cho Marcô (x. Cv 13,13.15.38)
và cùng với Silas lo việc truyền giáo tại Trung Á (x. Cv 16,1).
Như
thế, Timotêô đã chứng kiến việc rao giảng Tin Mừng đầu tiên cho Âu
châu. Từ đó, ngài thường được sách Công vụ Tông đồ và các thánh thư nhắc
đến như một trong các “tông đồ” hay thừa phái Thánh Phaolô giữ lại hoặc
sai đi quan sát các cộng đoàn Kitô hữu đã được thiết lập. Khoảng năm
51, ngài cũng ký tên với Thánh Phaolô trong các thư gửi tín hữu
Thessalonica và chính ngài đã từ Côrintô mang thư đến cho cộng đoàn mới
trở lại đạo.
Năm
57, ngài trở lại để mang thư thứ hai gửi các tín hữu Côrintô và năm
sau, ngài lại cùng với Thánh Phaolô gửi thư chào Giáo hội Rôma. Cuối
cùng khi Phaolô bị điệu về Roma, Timoteo vẫn còn ở bên cạnh ngài, ký tên
vào các thư gửi đi vào khoảng năm 62 cho dân Philêmon, dân Côlosê và
Philippe (x. Plm 2,20).
Năm
65, hình như Phaolô được thả và có dịp thi hành dự định rao giảng Tin
Mừng ở thế giới Tây phương. Vắng mặt ở miền Đông. Thánh Phaolô vẫn liên
kết với các cộng đoàn Kitô hữu, dầu không lên kết với một cộng đoàn nào
với tư cách giám mục cả. Timotêô thì ước hẹn với Á Châu và đặt địa điểm ở
Ephesô. Ở đây, ngài nhận được hai lá thư của Phaolô, một lá thư từ
Macêdonia khoảng năm 65 và lá thứ khác khoảng 2 năm sau gửi từ Roma, là
nơi Phaolô bị giam lần thứ hai.
Chính
nhờ những lá thư này mà chúng ta biết được nhiều về Timotêô. Chúng
thường đề cập đến nguy hiểm mà các Giáo Hội ở Á châu phải đương đầu,
nhưng chúng cũng đưa ra ánh sáng tính khí mà con người Phaolô đã để lại
chống đỡ với nguy hiểm. Rõ ràng là có tính nhút nhát, e dè, nhưng ngài
cũng đủ nhiệt tâm trong công việc, đến nỗi cần được nhắc nhở phải quan
tâm tới sức khoẻ của mình. Ngài cũng biết rõ những đau khổ phải chịu để
bảo vệ đức tin (x. 2 Tm 3,12) và những lời khuyên Thánh Phaolô lặp lại
không được gợi lên, bởi rằng Timôtêô yếu đuối, nhưng đúng hơn vì biết
rằng ngày cùng của mình đã gần, và rồi những người trợ giúp mình sẽ phải
kề vai vác lấy gánh nặng một mình. Cuối cùng, Phaolô chỉ còn biết nhắc
đến ước nguyện của mình là Timotêô hãy giữ “đạo lý”, đức hạnh, dự định,
lòng tin, đại lượng, mến yêu, kiên nhẫn (x. Tm 3,10) như ngài đã học
được. Phaolô gọi Timôtêô đến an ủi mình trong những giờ phút cuối cùng,
lời gọi chứng tỏ hùng hồn rằng Timôtêô là con rất thân yêu của Thánh
Phaolô.
Tân
ước còn có một ghi chú nữa về Timôtêô trong thư Philipphê 13,23 trong
đó có ghi nhận rằng: Phaolô được thả ra khỏi cảnh tù tội lần 2 khoảng
năm 67 và tác giả muốn có Timôtêô tháp tùng về Giêrusalem.
Một
truyền thống cho rằng Thánh Timotêô đã ở lại Ephêsô cho tới hết đời.
Sách “Công vụ Thánh Timotêô” thế kỷ IV mô tả cái chết của ngài như là bị
ném đá và bị đánh đập cho đến chết, nhưng tài liệu quá ít nên không rõ
được rằng điều đó có đúng nguồn hay không.
Constantinople
cho rằng: mình giữ được các di tích của thánh nhân và lễ kinh nhớ ngài
được cử hành này 26-1, tiếp liền ngày kính nhớ thầy mình.
Thánh TITÔ (thế kỷ I)
Sinh
ra là lương dân, Thánh Titô đã được thánh Phaolô cải hoá và được gọi là
“người con chân thành của tôi trong sự thông hiệp với đức tin”. Titô
nhận được những sứ mệnh khó khăn. Ngài được thánh tông đồ gửi tới dân
Côrintô để tổ chức giáo đoàn và thu tiền quyên cúng ủng hộ Giáo hội ở
Gierusalem.
Thánh
Phaolô trong một bức thư đã bộc lộ lòng yêu quý sâu xa đối với người
bạn đời của mình: “Tâm trí tôi không thảnh thơi chút nào vì xa cách bạn
Titô đi Côrintô một lần nữa để sửa chữa những bất hoà và Thánh Titô đã
mang lại cho ngài những tin tức tốt đẹp hơn”.
Thánh
Titô lãnh trách nhiệm tổ chức giáo đoàn ở đảo Crêta. Ở đó ngài nhận thư
mang danh mình, Thánh Tông đồ truyền: “Hãy nói với các vị cao niên phải
tiết độ đàng hoàng điềm đạm, lành mạnh về đức tin, đức mến và kiên
nhẫn... hạng thiếu niên cũng vậy, hãy truyền dạy họ phải biết ở điềm
đạm. Trong mọi sự anh em hãy tỏ ra là gương mẫu về đức hạnh, tinh toàn
và đoan trang trong giáo huấn” (Tt 2,2-10).
Thánh Titô qua đời khoảng năm 105.
Trích trong Theo Vết Chân Người (Chân dung các thánh nhân)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét