Thánh Vinhsơn Phaolô Linh mục [27-9]
Linh mục (1581-1660)
Vinhsơn Phaolô (Vincent de Paul) sinh năm 1581 trong một gia đình nông dân tại Pouy (nước Pháp), là con thứ ba trong gia đình sáu người con.
Trong
những ngày còn thơ ấu, Vinhsơn lo chăn cừu cho cha. Giữa miền đồi lộng
gió này, Vinhsơn đã trải qua nhiều giờ trong ngày để chiêm ngắm cảnh
đồng quê và hướng lòng lên cùng Chúa. Thời gian này cũng cho Ngài những
kinh nghiệm đầu tiên về số phận của người dân quê. Từ đó, lòng bác ái
sớm nẩy nở trong tâm hồn Vinhsơn Phaolô. Có lần thu góp được 30 xu, số
tiền đáng kể đối với Ngài, nhưng Ngài đã tặng tất cả cho những người
cùng khốn. Lần khác trên đường tới nhà máy xay, Ngài âm thầm lấy một số
bột bố thí cho người nghèo.
Thấy con
mình có lòng bác ái lại thông minh, ông Gioan Phaolô quyết hy sinh cho
Vinhsơn Phaolô theo ơn gọi làm linh mục. Vinhsơn theo học các cha dòng
Phanxicô tại Dax. Để tiếp tục chương trình đại học của Vinhsơn, cha
Ngài đã phải bán bầy cừu lo cho tương lai của con. Khi học thần học
tại Toulouse, Vinhsơn Phaolô vừa lo học vừa lo dạy kèm tư gia kiếm tiền
bớt gánh nặng cho gia đình.
Sau khi
thụ phong linh mục trong hai năm trời Vinhsơn Phaolô biến mất. Cho đến
ngày nay người ta vẫn không biết rõ trong thời gian này Vinhsơn Phaolô
ra sao. Tương truyền kể rằng Ngài bị bắt làm nô lệ ở Châu Phi. Chuyện kể
rằng có một góa phụ tại Toulouse muốn dâng công đức tất cả tài sản của
bà cho Giáo Hội để làm từ thiện. Trên đường từ Marseille tới Narbonne
để nhận gia sản nói trên, cha Vinhsơn Phaolô đã bị bọn cướp bắt bán cho
một ngư phủ, sau đó cho một người Hồi giáo làm thợ kim hoàn đưa sang
Châu Phi. Sau cùng Ngài bị rơi vào tay một người phản đạo tên là
Gautier. Nhưng nhờ đời sống thánh thiện, cha Vinhsơn đã cải hóa được
Gautier. Chính ông này đã đưa cha trở lại đất Pháp. Năm sau, ông theo
cha đi Rôma và vào hội bác ái để đền tội cho đến ngày qua đời.
Trở lại
Pháp, cha Vinhsơn bắt đầu thi hành chức vụ linh mục của Ngài. Ngài được
chỉ định làm tuyên úy cho nữ hoàng Marguerrite de Valois. Lúc này, cha
Vinhsơn có dịp quen biết cha Phêrô Berulle, sau này trở thành Hồng y.
Dưới ảnh hưởng của cha Phêrô Berulle, cha Vinhsơn Phaolô bắt đầu nhiệt
tình sống đời hy sinh và rao giảng. Hướng dẫn một số nông dân trong
vùng, cha Vinhsơn đã khám phá ra tình trạng phá sản về tôn giáo và luân
lý. Chính sự dốt nát và biếng nhác của nhiều giáo sĩ là duyên cớ gây
nên tình trạng này. Ngài quyết tâm sửa đổi thực trạng.
Cha
Vinhsơn đã trở nên bạn của người nghèo và dùng mọi phương tiện khả
năng có được để hoạt động nhằm tái tạo cuộc sống luân lý và tôn giáo
của họ. Trở lại Paris, với sự trợ giúp của gia đình danh giá Gondi, Ngài
bắt đầu công cuộc nâng đỡ cảnh khốn cùng bất cứ ở nơi đâu. Ngài tổ
chức các “Hội Bác ái” trên khắp đất Pháp, cung cấp quần áo thuốc men
cho người nghèo khổ, đặc biệt là các trẻ em, và hết sức trợ giúp những
nô lệ bị bắt chèo thuyền từ Paris tới Marseille. Ngài thành lập một Hội
dòng mang tên "Lazarist" với mục đích đào tạo giáo sĩ truyền đạo cho dân quê. Từ Hội
dòng Bác ái ấy còn mọc lên Hội Nữ tử Bác ái mà ngày nay toàn thế giới
biết đến như là biểu tượng của lòng bác ái nối liền với danh hiệu
Vinhsơn Phaolô.
Dù với
bất cứ chức vụ nào: Bề trên Dòng Thăm Viếng, Bề trên Tu hội hay trong
cương vị mục tử, thánh Vinhsơn Phaolô đã luôn chu toàn trách vụ cách hết
sức khôn ngoan. Ngài yêu thương các người nghèo khó, những kẻ đau khổ,
những kẻ lao động vất vả, đặc biệt Ngài lưu tâm đến việc giáo dục các
thiếu nữ. Lời Chúa trong bài giảng Tám mối Phúc thật (Mt 5,1tt), được
Ngài thực hiện cách tận căn: đi và dạy người ta bước đi trên con đường
Hiến chương Nước Trời. Ngài đã sống tận cùng lời Chúa dạy: cho kẻ đói
ăn, cho kẻ khát uống, cho kẻ rách rưới ăn mặc, thăm viếng kẻ bị tù
đày... (Mt 25,1tt).
Các thư
tín và các bài giảng thuyết của cha Vinhsơn Phaolô cho thấy Ngài là
một trong những nhà phục hưng của Giáo Hội Pháp thế kỷ XVI. Những cuộc
tĩnh tâm Ngài tổ chức tại St. Lazare cho các tiến chức và những cuộc
tĩnh tâm hàng tháng Ngài tổ chức cho các giáo sĩ tại Paris cho thấy ảnh
hưởng sâu rộng của Ngài trong cuộc chấn hưng đạo đức.
Năm
1660, cha Vinhsơn Phaolô ngã bệnh liệt giường. Đau đớn vì bệnh tật,
Ngài vẫn vui tươi tin tưởng: "Chúa còn phải chịu hơn tôi gấp bội". Đối
diện với cái chết, Ngài bình tĩnh bảo: "18 năm qua, mỗi tối tôi vẫn dọn
mình chết".
Ngày 27 tháng 9 năm 1660, cha Vinhsơn Phaolô từ trần. Chúa thưởng công Ngài bằng muôn vàn phép lạ, vì thế, Ðức Giáo Hoàng Clêmentê XIII đã nâng Ngài lên bậc Hiển Thánh vào năm 1737. Với các việc làm mang tính xã hội tuyệt vời của Ngài lúc còn sống, Ðức Thánh Cha Lêô XIII đã tôn Ngài làm bổn mạng các Hội Từ thiện Công giáo.
Huyng trưởng cầu nguyện:
Lạy
Thánh Vinhsơn Phaolô, linh mục, xin cầu bầu cho chúng con trước tòa
Chúa để chúng con biết bắt chước Ngài mà sống yêu thương, bác ái đối với
mọi người. Amen.
(Nguồn: Tổng hợp Hạnh các Thánh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét