Thứ Ba, 9 tháng 5, 2023

Triết lý cục SON và cục BÙN.

 Triết lý cục SON và cục BÙN.

Mỗi một con người, ai cũng sở hữu một cục Son và một cục Bùn.
Cục SON là tài năng, là lòng tốt, là việc tốt, là tất cả những gì được gọi là tốt của người đó. Cục BÙN là những khuyết điểm, là tính hư, tật xấu, là những cái gì của người đó mà làm cho người khác không ưa không thích.
Cục SON lớn hay nhỏ, cục BÙN to hay bé thì ở mỗi người đều khác nhau. Trong một kiếp sống làm người thì nó cũng có thể thay đổi. Cái này mà lên thì cái kia phải xuống và ngược lại.
Đã sống chung với người khác, ta được hạnh phúc là nhờ cục SON, ta thấy khó sống là do cục BÙN của họ.
Công bằng mà nói, thì khi sống với ai thì mình phải thấy nơi họ cả hai điều này. Mình chỉ xài cục Son , không xài cục Bùn. Khi vợ chồng giận nhau thì phải nhớ cục Son của “đối phương” chứ đừng chỉ thấy cục Bùn !
Mỗi người phải tìm cách, tìm giờ để phát triển cục Son và giảm ”trọng lượng” cục Bùn ! Ông tổng thống cũng có 24 giờ một ngày, ông nông dân cũng như thế. Một ngày ai làm việc tốt nhiều là phát triển cục Son, ngược lại chỉ làm việc ác hay lười biếng thì cục Bùn sẽ lớn thêm ! Cả hai thứ này đều phải mang vào kiếp sau ! Chính Chúa là Đấng xét xử nghiêm minh ! Tôn giáo nào cũng tin có đời sống sau khi chết.
Không nên “khai trừ” ai chỉ vì cục Bùn của họ, trong khi họ có cục Son mà mọi người đang cần, và hãy nhớ rằng mình cũng có cục Bùn tổ bổ ! Chỉ mình mới có thể vét sạch bùn trong “đầm lầy” vườn nhà mình. Hãy lấy cái xà trong mắt mình trước. Chúa Giêsu đã dạy như vậy.
Có một cái bể cạn, có hòn non bộ, có cá đủ màu sắc rất đẹp bơi lội thật vui mắt, có bèo xanh tươi, có hoa nở đủ màu . . . Nhìn vào, thật tuyệt vời ! Nhưng chẳng may, trong đáy hồ có Bùn ! Nhất định phải vét, phải quét sạch bùn ! Phải quậy tung lên mới được ! Khi đó người ta chỉ thấy toàn bùn ! Không thấy cá đâu nữa, không thấy hoa đâu nữa ! Chỉ thấy toàn bùn ! Cách làm này không hay đâu ! Hãy tin rằng Chúa có cách làm của Ngài để quét sạch bùn lầy ! Phần mình nên bớt bươi móc và cầu nguyện nhiều hơn. Giáo Hội Hiệp Thông, Giáo Hội thông công đúng nghĩa là như vậy. Giáo Hội có phẩm trật. Chúa Giêsu đặt Phêro làm đầu. Phêro lãnh trách nhiệm và chịu trách nhiệm trước Chúa.
Chuyện kể : Có một người kia đi tìm Chân Lý. Ngang qua một cửa hiệu thấy để chữ : Ở đây có bán chân lý. Mừng quá, ông vào mua. Cương quyết mua cho bằng được, đắt mấy cũng mua. Chủ tiệm hỏi khách hàng : Ông mua chân lý toàn phần hay chân lý một phần ? Mua chân lý toàn phần thôi, một nửa cái bánh mì cũng là bánh mì, nhưng một nửa chân lý vẫn không phải là chân lý ! Thế là bất thành ! Chủ cửa hiệu thương ông khách hàng bèn giới thiệu tới cửa hiệu bán chân lý khác ! Nhưng ở đó cũng chỉ có thứ chân lý một phần thôi ! Thấy tội nghiệp khách hàng ham chân lý toàn phần bèn mách bảo : Ông hãy đến cuối đường gần đây thôi, ông sẽ thấy một cửa hiệu có tên là GIÊSU, ở đó chắc chắn ông sẽ được điều ông mong ước. Ở đó miễn phí hoàn toàn ! Khỏi tốn đồng nào, nhưng phải thật lòng. Ông sẽ được có những thứ rất quan trọng và rất cần thiết cho đời này và đời sau. Vì GIÊSU chính là CON ĐƯỜNG, là SỰ THẬT toàn phần, và là SỰ SỐNG !
Vì con người chúng ta có giới hạn nên chúng ta chỉ có chân lý một phần thôi, và đừng bảo nó là toàn phần ! Nhất là khi ta đánh giá một con người.
Chúa Giêsu dạy và bảo chúng ta có mỗi một bài học này thôi : HÃY HỌC CÙNG TA, vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Người kiêu căng chỉ đề cao cục Son của mình và chuyên bươi móc cái rác trong con mắt anh em mình.
Nguồn: Lm. Phêrô Nguyễn Văn Đông.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét