Thứ Năm, 20 tháng 3, 2025

Chúa Nhật 3 Mùa Chay năm C

 Chúa Nhật 3 Mùa Chay năm C

Xh 3,1-8.13-15: Ta là Đấng Hiện Hữu – “Ego eimi hoôn”
Đấng Hiện Hữu sai tôi đến với anh em. Đó là Danh Ta, các ngươi sẽ dùng mà kêu cầu đến muôn đời
1Co 10,1-6.10-12: Đời sống của dân Israen trong sa mạc được chép lại để dạy ta
Phần đông họ sống không đẹp lòng Chúa, và họ đã quỵ ngã. Chúng ta đừng chiều theo dục vọng, đừng lẩm bẩm kêu ca. Ai tưởng mình đứng vũng, coi chừng kẻ ngã
Lc 13,1-9: Nếu các ông không chịu sám hối, các ông sẽ chết như vậy
Người kia có cây vả trong vườn nho. Ông tìm trái mà không thấy…và muốn chặt đi. Người làm vườn nói: Xin để một năm nữa, tôi vun xới, may ra có trái. Nếu không, ông sẽ chặt đi
1/ Báo chí, truyền thông đưa tin kinh hoàng:
+Sóng thần làm chết nhiều ngàn người: ngày 11.03.2011, sóng thần Nhật chết 15.892 người
+Động đất, lũ lụt chết cả ngàn người: ngày 27.12.2010, động đất ở Chile 700 người chết
+Covid chết cả mấy triệu người +Chiến tranh ở Ukraine chết cả chục ngàn người, nhà cửa đổ nát
2/ Một câu hỏi đặt ra: Vì sao Chúa để cho như vậy? Hoặc do Chúa phạt? Tai họa bởi đâu? Luật nhân quả?
+Hôm nay, có 2 bản tin trong Tin Mừng: Philato hạ sát nhóm người Galile nổi loạn; tháp Siloe đổ, chôn sống 18 người. Có người bảo: họa đâu tội đó. Kẻ khác bảo: Chúa phạt. Dân chúng qui tội cho nạn nhân.
+Nhân dịp này, Chúa nói với chúng ta: “Nếu chúng ta không ăn năn trở lại thì chúng ta cũng sẽ chết tất cả, không phải chết đất đè, không phải chết đụng xe…nhưng chết đời đời.
3/ Việc HOÁN CẢI, việc trở lại là vấn đề sinh tử của mỗi người. Chúa còn nhấn mạnh trong dụ ngôn cây vả: lá nhiều đẹp mắt mà không quả. Thánh Phaolo cũng kêu gọi sự hoán cải và sống gương mẫu. Ngài còn cảnh báo: “Ai tưởng mình đứng vững, hãy ý tứ kẻo ngã…đừng chiều theo dục vọng, đừng lẩm bẩm kêu ca”(1Co10,6). Và “luôn lấy Danh Chúa mà kêu cầu từ đời nọ đến đời kia” (Xh 3,15)
+Ba năm rồi, thậm chí nhiều năm có đạo rồi mà ta chẳng có quả sự sống, quả bác ái, quả yêu thương!
+Ba năm rồi, nhiều năm rồi…cuộc đời vẫn chỉ toàn có lá, chỉ có bề ngoài mà không có bề trong
+Lẽ thường là bị chặt đi, quăng vào lửa…nhưng lòng khoan dung của Chúa trì hoãn… may ra có trái
+Chúa cho chúng ta sống thêm chuỗi ngày năm tháng…để MAY RA có trái, nếu không thì ném vào lửa
4/ Bạn và tôi thường có suy nghĩ như thế này: Tai họa, tai nạn, xui xẻo là hình phạt do tội mà ra…và nếu tôi “may mắn” như thế này là vì tôi không phạm tội gì ghê gớm, thậm chí tôi “vô tội”.Kẻ gặp tai họa là do trời phạt. Nếu “họa đâu tội đó” thì giải thích thế nào khi một em bé trong trắng lại gặp nạn, hoặc “ở hiền ra cóc, ở độc ra tiên”? Chúa nói: “KHÔNG PHẢI NHƯ THẾ ĐÂU”. Không phải ại bị chết vì tháp đè, xe cán, động đất, sóng thần...là “họ mắc tội đâu”, NHƯNG nếu các ông, các bà KHÔNG CHỊU SÁM HỐI thì cũng chết như vây. Không phải cái chết đời này, mà cái CHẾT ĐỜI ĐỜI. Chuyện mình không lo, lo chuyện người!
5/ Quan niệm một Thiên Chúa “báo thù”, nguyên nhân sự dữ, là một sai lầm nghiêm trọng về thần học. Thiên Chúa không trừng phạt ai, vì Thiên Chúa là Tình Yêu, Thiên Chúa là Sự Sống. Tội không phải đơn thuần là phạm một quy định về luân lý, nhưng tội là chống lại sự sống, chống lại tình yêu, tức là chống lại chính Thiên Chúa. Đừng thấy một người chết vì điện giật rồi nguyền rủa người phát minh ra điện. Mọi sự tốt lành đều bởi Chúa. Chúa bao dung và chờ đợi ta hoán cải “cứ để nó lại năm nay nữa...may ra sang năm có trái”
+Thiên Chúa là “Đấng Tự Hữu”, tự mình hiện hữu và làm cho muôn vật hiện hữu (Xh 3,14)
6/ Nếu cây vả là chính tôi, thì cây vả đó có trái không? Hay chỉ toàn có lá? “Cây vả đời ta” chỉ toàn có lá, tức là có đạo mà không sống đạo; đọc kinh nhiều, đi lễ nhiều mà không có “thánh lễ nối dài” trong đời thường. Cây vả phải có lá xanh “đẹp mã” và phải có trái thơm ngon là ĐỨC TIN KÈM VIỆC LÀM (Gc 2,22)
+Là thực hành Lời Chúa, không nghe suông (Gc 1,22)
+Là kiềm chế miệng lưỡi (Gc 1,26)
+Là đạo đức tinh tuyền (Gc 1,27)
+Là thăm viếng và giữ mình khởi vết nhơ của thế gian (1,27)
+Là kính trọng người nghèo, không khinh dể họ (Gc 2,6)
+Là hối cải sinh trái tốt (Lc 3,8-9). Không sinh quả tốt đều bị chặt đi, quăng vào lửa
+Là sinh trái nhiều (Ga 15,2.5.😎, tức là gắn liến với Thầy Giesu, là ở lại trong Thầy, là thành môn đệ Thầy
+Và bền vững, tồn tại (Ga 15,16), hoa trái yêu thương yêu nhau
7/ Cuộc đời ta không những được chủ vườn là Cha trên Trời chăm sóc “vun xới, bón phân” với bao ân huệ để ta sinh hoa trái
+Hoa trái ở đây là tình thương vợ chồng dành cho nhau
+Là tình thương và lòng hiếu thảo của con cái dành cho cha mẹ
+Là sự kính trọng của học trò dành cho thầy cô, sự thân thương dành cho bạn bè
+Là lòng tốt, sự cống hiến cho Giáo Hội, cho xã hội
+Là sự nhẫn nại, bao dung dành cho người xấu với hy vọng “sang năm” họ sẽ tốt hơn
8/ KẾT: Hoán cải, métanoia, là vấn đề sinh hoặc tử. Mùa Chay là mùa thay lòng đổi dạ. Hoán cải cần phải kèm theo việc tin vào Tin Mừng. Tin và sống theo Tin Mừng là “có lá đẹp và có quả ngọt”
+Câu chuyện: Ma quỷ có lần phàn nàn với Chúa. Sao Ngài ăn ở bất công. Tôi phạm tội một lần mà Ngài phạt cả đời. Loài người phạm đi phạm lại thì Ngài tha hoài. Chúa nói: Nhưng nhà ngươi có bao giờ sám hối hoán cải đâu!
+ “Cây vả của tôi ơi
Sao chỉ toàn có lá
Trái ngọt yêu thương đâu?
Đức tin chưa thấm sâu” tqt31
Nguồn bài viết: Lm. Trần Truyền Quang.