Chuyện đêm muộn
CHA
Sưu tầm
Mẹ mất rồi, nhà có mình cha với nó. Đất cát không có, hai cha con ai kêu gì làm nấy... Nó xin cha cho theo đám bạn lên thành phố kiếm việc làm.
Được mấy tháng, nó về kêu cha lên ở chung căn nhà trọ. Cha lên mấy bữa rồi đòi về, nói ở không quen, nó cằn nhằn: "ở riết dưới đó, làm cắm đầu cắm mặt mà có khá nổi đâu! "
Cha vẫn về, có những thứ mà chỉ mình cha mới hiểu.
Rồi ai kêu gì làm nấy, rảnh thì cha dẫy cỏ quanh nhà, lâu lâu lại đốt cho bà nén nhang, lầm rầm nói chuyện...
Tiền nó thỉnh thoảng mang về cho, cha nhét sau tấm ảnh thờ, dưới này có xài gì nhiều đâu...
Theo phụ hồ rồi lên thợ, được mấy năm thì nó nhảy ra làm thầu. Nói thầu cho oai chứ thật ra cùng đám bạn nhận xây sửa, dặm vá linh tinh, kiếm ăn cũng tàm tạm...
Nhín nhút vài năm, mượn thêm bạn bè, nó mua căn hộ cấp 4 nhỏ xíu, nằm trong "xẻo" heo hút ở ngoại thành.
Nó về "thỉnh" cha lên lần nữa. Cha cũng lên, nhưng được mấy bữa thì lại nằng nặc đòi về.
Được ít lâu, nó thông báo cưới vợ, lại rước cha lên...
Đàng trai dưới quê xa lắc, đàng gái cũng ngoài xa tít mù, nên hai bên "chế" bớt, nhập chung làm một tiệc tại nhà nó.
Khách khứa ngoài vài người thân bên vợ nó, còn lại toàn bạn bè. Bên cha cũng có đánh tiếng mời vài người, nhưng chắc do eo hẹp, không thấy ai lên...
Gần tới giờ làm lễ, cha lơn tơn ngoài sân, bận com lê nhưng mang...dép lào, nó thấy vậy hoảng hồn chạy ra :
- Giày tây con để sẵn, sao cha không lấy mang vô?
- Cha có thấy, nhưng...chân cha mang giày không được, có đôi dép nào ...
- Trời ơi, mặc "đồ lớn" là phải đi giày tây, mang dép thiên hạ cười cho thúi đầu ! Cha lấy mang lẹ đi, tới giờ làm lễ rồi !
Cha định nói gì đó nhưng nó đã lật đật phóng vào, đứng ngay ngắn trước cửa với cô dâu....
Tàn tiệc, khách khứa về gần hết , cha đứng tựa lưng một mình.
Thấy cha mệt, nó cùng vợ bước lại :
- Cũng ngớt khách rồi, cha vô thay đồ rồi nghỉ đi !
Cha móc trong túi ra một hộp nhỏ :
- Hôm giờ chộn rộn cha cũng quên, có chút đỉnh cho hai đứa...
- Trời đất, tiền đâu mà cha mua vàng ?
- Tiền con cho bữa giờ đó, cha để dành. Mình sinh ra phận khó, cha không có gì cho tụi con, hai đứa giữ làm vốn mần ăn...
Cha quay vô nhà...bỗng nó gọi giật :
- Cha, cái chân bị sao vậy ?
Nó chồm tới, tháo đôi giày của cha, vài vết máu tứa ra từ mắt cá chân, thấm cả qua vớ...
Cha lí nhí :
- Bữa trước đi phát cỏ, bị miểng nó cắt , có chút xíu thôi à...
- Trời ơi, vầy mà chút xíu...
Nó ngồi chết lặng... hộp quà nhỏ, vệt máu tươi...
Mọi thứ bỗng nhòe trong nước mắt...
( Mượn tấm ảnh nổi tiếng để minh hoạ) thuhuong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét