Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2018

CHÚA NHẬT 31TN _ B: HAI TRONG MỘT

CHÚA NHẬT 31TN _ B: HAI TRONG MỘT

CN XXXI TN / B
 Bài đọc 1: (Đnl 6:2-6)
Bài đọc 2: (Dt 7:24-28)
Tin Mừng: (Mc 12:28-34)


Có một kinh sư thấy Chúa Giêsu đối đáp rất hay với những người thuộc nhóm Xa đốc, ông đến gần Ngài và hỏi: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều nào đứng đầu?” Chúa Giêsu trích luật Môsê để trả lời: “ Điều răn đứng đầu là: Nghe đây , hỡi Ítraen, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là : người phải yêu người thân vận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.”

Thiên Chúa là Tình yêu. Bản tính của Thiên Chúa là yêu thương. Con người được tạo dựng theo hình ảnh của Thiên Chúa. Là con cái của một Cha trên trời, thì con người cũng phải mang bản tính của Cha mình là yêu thương. Thiên Chúa Cha là Người Cha duy nhất và nhân loại là con cái trong gia đình của Ngài. Người Cha yêu thương, thi con cái không những  yêu thương Cha mà còn phải yêu thương anh em như thánh Gioan đã viết: “ Ai yêu mến Đấng sinh thành, thì cũng yêu thương kẻ được Đấng ấy sinh ra.”( 1 Ga 5:1) và ngài còn khẳng định thêm: “Nếu ai nói: “ Tôi yêu mến Thiên Chúa” mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối.” Yêu mến Cha thì cũng phải yêu mến anh em.

Trong tình yêu của Chúa Giêsu, không có sự tách biệt giữa sự yêu thương Chúa Cha và yêu thương  anh em. Với Chúa Cha, Ngài đã yêu thương Chúa Cha bằng sự vâng phục thánh ý Ngài và hiến mạng sống mình vì anh em là con người. Ngài xuống thế gian để phục vụ con người chứ không phải để được con người phục vụ. Phải yêu mến Thiên Chúa “ hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực của mình và phải yêu người thân cận như chính mình”, đó là bổn phận làm con trong gia đình Thiên Chúa.

Trong thực tế, chúng ta dễ tỏ bày lòng mến Thiên Chúa, nhưng lại khó tỏ hiện lòng yêu thương bác ái với người than cận. Hành động tích cực trong việc yêu thương anh em là : “ Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta.” Lòng yêu thương người thân cận có một tầm mức quan trọng hơn lễ vật dâng hiến: “ Nếu anh khi anh em sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ của mình.”

Một lần kia, khi mẹ Têrêxa đem rá gạo đi vo để nấu cơm cho cả nhà, thì có một người đến gặp mẹ: “ Thưa mẹ, gần đây có một gia đình có tám đứa con, nhưng cả tuần nay, họ chẳng có gì ăn.” Lập tức, mẹ bưng rá gạo theo nguồi đàn ông đến nhà kia. Bước vào túp lều lụp xụp, mẹ gặp những gương mặt xanh xao, và cơn đói đang hành hạ họ. Mẹ trao hết rá gạo cho người mẹ. Bà cảm động nhận rá gạo và ngồi xuống chia ra làm hai phần. Sau đó, bà bưng một nửa đi. Một lúc sau, khi bà trở về, mẹ Têrêxa ngạc nhiên hỏi: “ Bà đi đâu vậy? Bà đem gạo cho ai?” Không chút do dự , bà trả lời: “Họ cũng đói lắm.” Mẹ Têrêxa hỏi tiếp: “ Nhưng họ là ai? “ Bà trả lời: “ Họ là những gia đình Hồi giáo, họ cũng có những đứa con đói khổ như con. Họ ở bên kia đường. Họ chẳng có gì ăn.”

Ngày nay, chúng ta cũng thông suốt điều răn trọng nhất như ông kinh sư kia và có lẽ Chúa cũng nói với chúng ta như đã nói với ông: “ Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!”, nếu chúng ta chỉ biết, nhưng lại không hoặc chưa thực hành giới răn ấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét