ĐƯA CON ĐI HỌC XA NHÀ
Nhà mình thừa một chỗ
Con đi học xa nhà
Vắng ánh đèn quen thuộc
Vắng tiếng đàn, tiếng ca.
Bữa cơm bớt một chén
Mẹ đỡ vất vả hơn
Nấu món ăn con thích
Nhưng mẹ lại rất buồn.
Ba làm về thấy vắng
Không còn gọi: Con ơi !
Thói quen giờ đã hết
Con gái ba vào đời.
Trời vào thu nhanh quá
Xa nhà một mình con
Chẳng có ai bên cạnh
Bữa cơm có còn ngon.
Mẹ - lo con canh cánh
Ăn ngủ có đều không
Ba - nỗi lo dằng dặc
Cạm bẫy đời sao không ?
Con bay ra trời rộng
Theo đuổi những ước mong
Sức người thì có hạn
Mà cuộc đời mênh mông.
Mong đá mềm chân cứng
Mọi ghềnh thác cuộc đời
Có mẹ ba nâng bước
Mong con vượt qua thôi.
Tiễn con vào đại học
Mỉm cười nén lệ rơi
Con mãi là nỗi nhớ
Cố học cho nên người.
Ba mẹ về con nhé
Giờ mọi thứ tự lo
Từ miếng ăn, giấc ngủ
Nhưng đừng quá tự do.
Xe bắt đầu chuyển bánh
Mẹ dụi mắt rưng rưng
Con vẫy tay tạm biệt
Mà lòng ba não nùng.
Cu Đủm - Bùi Đình Nhâm
03/09/2024
___________________________
VỀ VỚI MẸ
Mai con về với mẹ có được không ?
Nhớ con gái xa vòng tay đi học
Đất lạ xứ người sợ rằng con sốc
Thương rất nhiều mẹ cứ mãi ngóng trông.
Mai con về với mẹ có được không ?
Về căn nhà mà đi đâu cũng nhớ
Hình bóng con còn đâu đây cứ ngỡ
Ngồi học bài khuya khoắt vẫn chưa xong.
Mai con về với mẹ có được không ?
Mẹ nấu món ăn mà con thích nhất
Ở ngoài kia mắm muối nêm mặn nhạt
Có sao không ? mẹ sợ con đói lòng.
Mai con về với mẹ có được không ?
Nhớ nhà quá chẳng cần chi hè tết
Về với mẹ những lúc con mỏi mệt
Mẹ cũng nhớ con quay quắt thắt lòng.
Mai con về với mẹ có được không ?
Mẹ chở con lòng vòng đi quanh phố
Ghé mua cây kem như hồi còn nhỏ
Mẹ mắng yêu: Con gái thích long nhong.
Mai con về với mẹ có được không?
Nhà mình vắng một người buồn nhớ lắm
Không ba mẹ xung quanh toàn lạ lẫm
Con cô đơn, lạc lõng giữa đám đông.
Mai con về với mẹ có được không ?
Nhớ thương con một phần đời của mẹ
Mẹ mong ước con mãi hoài thơ bé
Được yên bình tựa khúc hát dòng sông.
Mai con về với mẹ có được không ?
Vẫn biết rằng thời gian đâu dừng được
Con đã lớn bay theo điều mơ ước
Nhưng trong lòng con bé bỏng mà thôi.
Cu Đủm - Bùi Đình Nhâm
27/09/2024
_____________________________
BA NHỚ CON
Cuối tuần rồi con có nhớ ba không ?
Sao ba lại nhớ con nhiều đến vậy
Thương con gái xa nhà nơi phương ấy
Xa mẹ ba lên thành phố học hành.
Tháng mười rồi mà Kon Tum nắng hanh
Vần thơ ba luôn chòng chành nỗi nhớ
Khi ra đường thấy áo “Trường Chuyên” trên phố
Nhớ về con, ba lại nhớ thật nhiều.
Nhớ quá chừng hồi nhỏ thật đáng yêu
Bập bẹ nói, đến khi bập bẹ hát
Chở ra quảng trường con chơi hóng mát
Hạnh phúc sao lần đầu đọc i, tờ…
Ráng làm sao để con không phải chờ
Đến cổng trường để đón cho sớm nhất
Con dang tay sà vào ba thích thật
Nhớ vòng xe đưa đón những sớm trưa.
Ba ước mong được trở lại ngày xưa
Ngồi sau xe con kể bao nhiêu chuyện
Ghé mua cho con vài ba quyển truyện
Nhớ làm sao tiếng con đọc trong ngần.
Ba nhớ lắm đêm khuya những bước chân
Ánh đèn phòng con lúc nào cũng sáng
Những áp lực nào: Hóa, Văn, Lý, Toán…
Thương rất nhiều mà chẳng biết làm sao.
Nhớ nhà mình tính văn nghệ rất cao
Ba hát - con đàn dở hay chi cũng được
Mà giờ đây đi làm về chỉ ước
Cất tiếng gọi to: “Con gái ba ơi !”…
Kon Tum mùa này hoa nắng nghiêng rơi.
Để lòng ba rối bời bao nỗi nhớ
Từng ngọn gió ghé vào tai nói nhỏ:
Con gái ơi, ba nhớ…nhớ thật nhiều… !